Thursday, December 29, 2011

Giang hồ



-Phạm Hữu Quang-
 

Tàu đi qua phố, tàu qua phố
Phố lạ mà quen, ta giang hồ
Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
Chẻ củi, trèo thang với... giặt đồ?

Giang hồ đâu bận lo tiền túi
Ngày đi ta chỉ có tay không,
Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
Mây trắng trời xa, trắng cả lòng...

Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình.

Giang hồ có bữa ta ngồi quán
Quán vắng mà ta chẳng chịu về
Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
Đếm thấy thừa ra một gốc si.

Giang hồ mấy bận say như chết
Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu...

Giang hồ ta chẳng thay áo rách
Sá gì chải lược với soi gương
Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường.

Giang hồ ba bữa buồn một bữa,
Thấy núi thành sông biển hoá rừng
Chân sẵn dép giầy, trời sẵn gió
Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung...











Giang hồ tay nải cầm chưa chắc
Hình như ta mới khóc hôm qua
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.

Beauty Song (Jia Ren Qu) (Performed by Zhang Ziyi)
Nếu xao xuyến bởi bài hát thì mời các ấy xem House of Flying Daggers - Thập diện mai phục

Sunday, December 25, 2011

Merry Christmas...

Merry Christmasssssssssss....


...and Happy new yearrrrrrrrrrrr!!!
Nếu chưa đủ hot and funny mời các bạn xem thêm link đây

Đây là thư 'đề nghị' của Đức Trí gửi cho ông già Noen

Và đáp từ của ông í!?!?


Friday, December 23, 2011

Hồng Anh+35

Nay là 35 ngày rồi đấy, Hồng Anh! Sáng tao gặp mẹ Vân đi chợ 'Nguyễn Đức Cần'...[haha, mày vẫn nhớ là ở nhà bố Chi mẹ Vân gọi chợ Ng Khắc Cần theo tên ông bạn của bố Chi chứ? Chính mày kể cho tao đấy nhé!].. mẹ cứ xót ruột cho mày, tao bảo là các Ngài gọi mày về làm quan trên ấy, mẹ cũng bảo nhiều ng nói vs mẹ vậy. Dù j, tao cũng nghĩ mày cứ thảnh thơi nhé, chắc mẹ cũng khấn vs mày r, con Nhít thi tốt lắm, con bé em thì đang thi [tao tệ qá, chẳng nhớ mày hay gọi nó là j ở nhà nữa...] Nhưng thú thật là tao sợ, chẳng dám hỏi xem tinh thần chúng nó thế nào, mai là Giáng sinh rồi, mọi năm mày có làm j riêng cho chúng nó k, Hồng Anh...?
Đây là hồi bọn mình đi vẽ ghi ở Hàng Khay đấy, Hồng Anh!
 Chiều nay mày về chùa Hòe Nhai vs cả nhà nhé! Hồng Anh...
Tao lại tìm được bài này về Ý nghĩa tượng Phật trong gian Tam bảo, tao chép lại để bọn mình cùng đọc nhé!
[Tam Bảo chùa Hòe Nhai bày tượng Phật theo đúng bài này luôn mày ạ!]


   Ý NGHĨA HỆ THỐNG TƯỢNG PHẬT TRONG CHÙA
 

Ở trong chánh điện thờ Phật, chỉ có cái ý thờ Phật mà thôi, nhưng Phật có tam thân là Pháp thân, Báo thân và Ứng thân. Cách bài trí các tượng Phật ở chánh điện theo đúng ý nghĩa ấy cho nên ở lớp trên cùng là thờ Pháp thân Phật, tức là thờ thường trụ Phật ở trong vũ trụ ; Ở lớp thứ hai thờ Báo thân Phật, tức là thờ Thụ-dụng trí-tuệ Phật ở cõi cực lạc; ở lớp thứ ba là thờ Ứng thân Phật, tức là thờ Phật đã hoá hiện ra sác thân ở trần thế. Từ lớp thứ tư trở xuống bày những cảnh quan hệ đến lúc sơ sinh của đức Thích Ca Mầu Ni Phật và những tượng các vị thần khác.
Vậy cách bài trí các tượng ở chánh điện từ trên xuống dưới theo thứ tự sau đây :

A)-Tượng Tam Thế Phật.- Lớp trên cùng tột ở chỗ giáp vách phía trong, có ba pho tượng để ngang một dẫy, hình dáng giống nhău, tức là tượng "Thường trụ tam thế diệu pháp thân", người ta thường gọi tắt là tượng Tam thế Phật, nghĩa là Phật thường trụ, trong thời gian quá khứ, hiện tại và vị lai.

B)-Tượng Di-Đà tam tôn.- Lớp thứ hai có ba pho tượng lớn, pho tượng ngồi giữa là pho tượng đức A-Di-Đà Phật, tức là Thụ-dụng Trí-tuệ thân, Pho tượng đứng bên tả là tượng đức Quan-Thế-Âm Bồ Tát, pho tượng đứng bên hữu là tượng đức Đại Thế-Chí Bồ-Tát. Đức Phật và hai Bồ Tát ấy ở Tây-phương Cực-lạc, chủ việc cứu độ chúng sinh ở cõi Sa-bà qua cõi Cực lac.

C)-Tượng Hoa Nghiêm Tam Thánh.- Lớp thứ ba có ba pho tượng lớn, pho tượng lớn ngồi giữa là tượng Thích Ca Mầu Ni Phật, tức là Ứng- thân hay là biến hóa thân, giáng sinh xuống trần thế, tu thành chính quả và thuyết pháp độ chúng, pho tượng ở bên phải, hoặc đứng trên toà sen , hoặc ngồi trên con sư tử xanh là tượng Đức Văn-Thù Bồ-Tát; pho tượng ở bênhữu, hoặc đứng trên toà sen, hoặc ngồi trên con voi tráng là tượng Đức Phổ-Hiền Bồ-Tát, theo thuyết nói trong Hoa Nghiêm kinh.

Ở lớp thứ ba ấy có nhiều chùa làm tượng đức Thich Ca Mầu-Ni ngồi cầm hoa-sen, như khi ngài thuyết pháp ở Linh-Thứu-Sơn; bên tả là tượng Ca-Diếp Tôn-Giả, vẻ mặït già, bên hữu là tượng A-Nan-Đà tôn giả, vẻ măït trẻ, là hai đại đệ tử của Đức Thích-Ca khi ngài còn ở thế-gian. Tượng hai vị tôn giả ấy đều tạc đứng, hình dáng hai người tỳ khưu.

D)-Tượng Cửu Long.- Lớp thứ tư có pho tượng Cửu Long để giữa. Tượng này theo điển nói khi đức Thích Ca Mầu Nimới giáng sinh, có chín con rồng xuống phun nước cho ngài tắm, đoạn ngài đi bẩy bước tay tả chỉ lên trời, tay hữu chỉ xuống đất mà nói rằng : "Thiên thượng, thiên hạ, duy ngã độc tôn. Trên trời, dưới đất, chi có ta là quí hơn cả" Bởi vậy tượng Cửu-long làm chín con rồng vây bọc chung quanh và ở trên những đám mây có chư Phật chư thiên, nhã nhạc, cờ phướn và bát bộ Kim Cương, ở giưã có pho tượng nhỏ, đứng một tay chỉ lên trời và một tay chỉ xuống đất, đó là tượng Bổn Sư Thích Ca Mầu Ni Phật lúc sơ sanh. (Ý nghĩa ngày Đản Sinh, tôi đã viết và phổ biến trong cuốn sách "Tôn Giáo và Dân Tộc", cũng có trên Internet và một số báo). Bên tả tượng Cửu Long có tượng Đế Thích ngôi ngai, mặc áo đội mũ Hoàng Đế, bênhữu có tượng Đại Phạm Thiên cùng một kiểu như pho tượng Đế Thích, đó là theo điển nói hai vị Đại Thiên Vương này chủ-tế ở cõi sa-bà thế-giới và lúc nào cũng hộ trì Đức Thich - Ca khi ngài chưa thành Phật.

Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
 Những chùa thường, ở trong điện thờ Phật, chỉ bầy có thế mà thôi. còn những chùa rộng lớn thì bầy thêm hai lớp tượng nữa là :

E)- Tượng Tứ Thiên - Vương.- Ở ngoài tượng Cửu Long để bốn pho tượng Tứ-Thiên-Vương mạc áo Vương-phục, bày làm hai dẫy đối nhau, tức là bốn vị hộ thế.

F)-Tượng tứ Bồ Tát.- Có chùa bỏ tượng Tư-Thiên-Vương mà bày tượng bốn vị Bồ-Tát, tạc hình Thiên-thần gọi là Ái-Bồ-Tát, tay cầm cái tên; Sách Bồ-Tát, tay cầm cái cây; Ngũ Bồ-Tát, tay cầm cái lưỡi; Quyền Bồ-Tát tay nắm lại và để vào ngực.

G)- Tượng Bát-Bộ Kim-Cương.- Có nhiều chùa tạc 8 vị Kim-Cương, là thần tướng trên trời, thường gọi là Bát-bộ Kim-Cương gồm có :
1)-Thanh Trừ Tài Kim-Cương.
2)-Tích-Độc-Thần Kim-Cương.
3)-Hoàng-Tuỳ-Cầu Kim-Cương.
4)-Bạch-Tĩnh-Thủy Kim-Cương.
5)-Xích-Thanh-Hoả Kim-Cương.
6)-Định-Trừ-Tai Kim-Cương.
7)-Tử-Hiền Kim-Cương.
8)-Đại-Thần-Lực Kim-Cương.
Bốn vị Bồ-Tát và Tám vị Kim-Cương này, theo điển tích ở trong các kinh thi có nhiều thuyết khác nhau, xong đại ý là nói những bậc thần đã phát Bồ-Đề Tâm, đem thần lực mà hộ-trì Phật Pháp.

SƠ QUA VỀ CÁC VỊ BỒ TÁT
Định nghĩa Bồ Tát : BỒ TÁT (Bodhisattva), Tên đầy đủ là Bồ-đề-tát-đỏa, còn gọi là Bồ-đề- tác-đóa, Ma- ha- đế- tác- đóa. Cũ dịch là Đại đạo tâm chúng sinh, Đạo chúng sinh.v..v. mới dịch là đại Giác hữu tình, Giác hữu tình....nghĩa là người có đại tâm cầu đạo. Các vị đại Bồ Tát đối với trên thì cầu được đạo Phật, đối với dưới thì cầu giáo hoá chúng sinh. Chư Bồ Tát khi mới phát tâm, ai nấy đều phát nguyện bốn đều thề lớn său đây, sau này gọi là tứ hoằng- thệ :

1)-Chúng sanh vô biên, thề nguyện độ. Thề xin độ hết thẩy chúng sanh vô biên. Ấy là lấy Khổ- đế làm duyên mà phát thệ.
2)-Phiền não vô số thề nguyện đoạn. Thề xin dứt hết phiền não vô số. Ấy là lấy Tập- đế làm duyên mà phát thệ.
3)-Pháp môn vô tận, thề nguyện học. Thề xin học hết pháp môn vô tận. Ấy là lấy Đạo- đế làm duyên mà phát thệ.
4)-Phật-đạo vô-thượng thề-nguyện thành. Thề xin thành đạo Phật vô thượng. Ấy là lấy Diệt-đế làm duyên mà phát thệ.

Đối với tâm thân mình, chư Bồ Tát phát bốn điều nguyện lớn sau dây :
1)- Tâm như đại đại. Nguyện cái tâm mình như đất lớn, để nuôi lớn chúng sinh cho được thành chánh quả.
2)-Tâm như kiều thuyền : Nguyện cái tâm mình như cái cầu, cái thuyền để đưa chúng sinh sang bến bên kia.
3)-Tâm như đại hải: Nguyện cái tâm mình như bể lớn, để nuôi chứa chúng sinh trong chỗ chân nguyên (mối đầu chân thật phát sinh ra vạn vật).
4)-Thân như hư không : Nguyện cái thân mình như hư không bao hàm hết thẩy vạn vật, cùng với chúng sinh bình đảng vô nhi.

Đối với chúng sinh, chư Bồ Tát phát bốn điều thệ nguyện lớn như sau :
1)-Vị độ giả, linh độ : Ai chưa được độ, thì khiến được độ.
2)-Vị giải giã, linh giải : Ai chưa hiểu, thì khiến được hiểu.
3)-Vị an giả, linh an: Ai chưa được an, thì khiến được an.
4)-Vị Niết-bàn giả, linh niết bàn :Ai chưa được niết-bàn thì khiến được niết bàn. Trên đây tôi chỉ dẫn giải một số hạnh nguyện chính của các vị Bồ-Tát, tôi không đi sâu vào Hạnh nguyện của từng vị, mỗi vị có một hạnh nguyện khác nhau như :
  • Di Lạc Bồ Tát : Di-Lạc Bồ Tát tiếng Phạn gọi là Maitreya Bodhisattva phiên dịch ra, theo nghĩa thì gọi là A-Dật-Da(Adjita), căn cứ theo lời Thích Ca Mầu Ni nói ra khi ngài thuyết pháp, thì hiện nay Đức Di-Lạc Bồ-Tát còn ở trên tầng trời Đầu-Suất, đợi đến ngày giáng ainh làm người ở trần gian để tu thành Phật, tức là một vị Phật tương lai nối sau đức Thích-Ca Mầu-Ni Vậy. Đức Di-Lạc Bồ-Tát tuy lúc chưa thành Phật vẫn lấy lòng từ bi mà phổ độ chúng sinh cho nên người ta thờ Ngài cũng như thờ một vị dã thành Phật. Thường ở chùa người ta thờ Đức Di-Lạc ngồi giữa, bên tả có Đức Pháp-Hoa-Lâm Bồ Tát, bên hữu có đức Đại Diệu Tướng Bồ Tát, gọi chung là Di-Lạc tam tôn. Có sách chép đức Di-Lạc Bồ-Tát ở trên tầng trời Đầu Suất xuống giảng thuyết : "Phi không phi hữu, trung đạo diệu lý" làm ra sách Du-già-sư-địa-luận, truyền cho Vô-Trước Bồ-Tát (Asangha) ở đất Ấn Độ. Sách ấy là sách cốt yếu của phái Du-Già, tức là một phái chuyên bàn về cái tông chỉ Duy-Thức. Những kinh nói về đức Di-Lạc Bồ-Tát, có bộ Di-Lạc bản kinh, Di-Lạc thượng-sinh kinh nói : Ngài sinh lên cõi trời; Di-Lạc hạ sinh kinh nói Ngài sẽ sinh xuống trần thế; Di-Lạc đại thành Phật kinh; nói lúc Ngài sẽ thành Phật.

  • Quán-Thế-Âm Bồ-Tát : Kinh Pháp Hoa nói : Khổ-não chúng sinh, nhất tâm xưng danh, Bồ Tát tức thị quan kỳ âm thanh, giai đác giải thoát. Dĩ thị danh Quán-Thế -Âm, những chúng sinh bị khổ não mà nhất tâm đọc đến Quán-Thế-Âm Bồ-Tát, tức thì ngài nghe âm thanh của chúng sinh mà độ cho được giải thoát. Bởi thế gọi tên ngài là Quán-Thế-Âm. Đức Quán-Thế-Âm mà có cái danh hiệu ấy là do một đức Phật đã thụ-ký cho Ngài, cho nên chính Ngài đã nói trong Kinh-Lăng-Nghiêm: "Về vô số kiếp đời xưa có Đức Phật ra đời hiệu là Quán-Thế-Âm Như Lai. Ta đến trước Phật mà phát Bồ-Đề tâm. Phật dậy ta theo ba phép : Văn, Tư, Tu, nghĩa là nghe lời giảng dậy, suy nghĩ về đạo lý, và tu hành mà vào tam-ma-đề (Samadhi). Phật khen ta chóng được viên-thông pháp-môn và tức thì ở ngay chỗ đại hội thụ-ký cho ta cái hiệu là Quán-Thế-Âm". Như thế Ngài được lấy cái danh hiệu của Bản-Sư làm danh hiệu của Ngài.

  • Đại-Thế-Chí Bồ-Tát : Đại-Thế-Chí Bồ-Tát tiếng Phạn là (Mahasthanaprâta Bodhisattva), cùng với Quán-Thế-Âm cùng phụ giúp Đức Phật A-Di-Đà để tế độ chúng sinh. Trong kinh Lăng-Nghiêm có nói : "Về vô số kiếp đời xưa, có Đức Phật hiệu là Siêu-Nhật-Nguyệt Quang-Như-Lai ra đời, dậy ngài tu phép niệm Phật tam muôi, thu cả lục căn là : nhãn, nhỉ, tỵ, thiệt, thân, ý, định tâm chuyên nhất về việc niệm Phật, bởi thế tâm khai, ngộ đạo viên-thông được danh hiệu là Đại Thế Chí".
Trong Kinh Quán Vô-Lượng-Thọ, tán thán công đức của đức Đại-Thế-Chí Bồ-Tát rằng: "Ngài đem ánh sáng trí-tuệ soi khắp hết thẩy, khiến chúng sinh đều thoát khỏi ba nơi ác-đạo, mà cái sức mạnh vô thượng". Bởi cái công đức của Đại-Thế-Chí to lớn như thế, cho nên Vân-Thế thiền sư làm bài Tán -Định Tây- Phương Nguyện-Văn "Đức Phật A-Di-Đà với Đức Phật Quan-Thế-Âm và đức Đại-Thế-Chí cùng các đấng hiền thánh, phóng hào quang ra mà tiếp dẫn chúng sinh giắt tay đề huề, chỉ trong một khắc là người mệnh chung được về cõi cực lạc".Vì thế ở các chùa người ta trưng bầy Tượng đức Đại-Thế-Chí và Đức Quan-Thế-Âm đứng hai bên tả hữu đức A-Di-Đà gọi là hai vị Nhiếp-Sĩ.

Thượng lai Phật tử chúng con phúng tụng Đại Thừa Kinh chú cập lễ Phật niệm Phật công đức chuyên vì hồi hướng vong linh Hồng Anh, bạn hữa của chúng con sớm siêu sinh tịnh độ chốn Bồng Lai..

Nguồn: Ý nghĩa tượng Phật

Thursday, December 22, 2011

is the ultimate romantic comedy film

Nhân khi không khí lễ hội của mùa Giáng sinh ngập tràn mọi góc phố, cơn nhã hứng của kimkim cũng theo dòng xô đẩy mah xuất bản 1 bài sến vô bờ bến để ca ngợi 1 bộ phim hài như...hoa nhài và sến như con hến
...chính là bộ phim:  Love actually
...tèn tén teeen... 
 

Lấy bối cảnh Mùa Giáng sinh tai London, Anh quốc - đất nước của Shakespeare, của Churchill, của Sean Connery, Harry Poter, của cái chân phải của David Beckamp, ah chân trái của anh ấy nữa....Love Actually là sự đan xen của nhiều mảnh đời với những câu chuyện tình khác nhau trong cuộc sống. Yêu thực sự, dù là tình bạn, tình cha con, tình vợ chồng, hay tình yêu say đắm giữa hai trái tim cùng nhịp đập, cũng đều tỏa sáng trong mùa Giáng sinh tràn đầy ơn phước – một khung cảnh kì diệu mà bộ phim Love Actually mang tới...
Ở đó, người ta yêu, thất bại trong tình yêu, đánh mất tình yêu, tìm kiếm tình yêu và hạnh phúc cùng tình yêu.
Phim tập hợp một dàn các ngôi sao Anh nổi tiếng với lối diễn xuất kịch nghệ kinh điển trau chuốt sang trọng, vô số những đoạn đối thoại hài hước tinh tế, khung cảnh đẹp đẽ lãng mạn và ấm cúng...
Và, như một lời chúc lành cho lễ Giáng sinh, những tình cảm chân thành ấy cuối cùng đều tìm được sự đền đáp xứng đáng, một happy ending trong nền nhạc lãng mạn và tha thiết vô cùng. Túm lại là một bộ phim dạy ta cách sống, cách yêu và cả cách chết nữa...mah chẳng hề lên gân hay bi lụy.

Đừng hốt hoảng - đây chỉ là 1 nhân vật phụ trong 1 cảnh quay rất phụ mah thôi!
 Suýt quên, đây là Christmas film 2003 nhé, nhưng độ nóng hổi [ít nhất là đ/vs kimkim] chỉ giảm đi chút ít thui vì chưa có bộ fim Giáng sinh nào qua mặt đc, kể cả Home alone, The Holiday.., hay Sóc chuột khỉ cùng 'Trăng các đời - trăng non, trăng già, trăng xế'..v..v của 2012. Vậy các bồ tèo còn mong chờ j ở những món qà không bao giờ đến từ những 'ông già tuyết mặc quần đùi đỏ' mah các bồ gọi là chồng nữa... Hãy xem Love actually đi thôi, đã lãng mạn, lại còn hài nữa thì là qá ổn cho đêm Giáng sinh rồi còn j nữa phỏng ạ?!.., xem òi thì xem lại, chưa xem thì nhắn kimkim mua đĩa đem tặng coi như qà Giáng sinh 2012 nhé!!!

Hãy nếm trước đoạn video này xem có hợp khẩu vị các ấy không nhé

Khỏi hỏi thêm về các giải thưởng của phim [Awards and nominations]
Và soundtrack include:
Nhạc nền bạn đang nge là:

22.12

Nhân khi bác PQThanh gửi biếu kimkim 500K, post vài hình ảnh của các vị tiền bối mah kimkim ngưỡng mộ

Hai vị tướng - Hai tượng đâì, nhân cách lớn của nền Quân sự nước nhà
Ông Lê Thành - Grantfather - Ver. 1


Có thể coi 'ặc-my' là nghề truyền thống của kimkim' family với bề dày 'gia truyền 3 đời'. Hình trên là ông nội [người được cháu nội ông đánh dấu nghệch ngoạc bằng mực tím!!] - Coi cụ là version 1.

Thursday, December 15, 2011

             Ý NGHĨA CỦA VIỆC LẠY PHẬT             

Lạy là một hình thức tỏ bày sự tôn kính. Mỗi quốc độ và chủng tộc có một sự tôn kính riêng. Tại Ấn-độ ngày xưa, để bày tỏ lòng tôn kính tuyệt đối và chân thành của mình đến một người khác, người ta thường quỳ xuống sát đất, đem đầu, mặt và tay của mình áp sát bàn chân của vị ấy. Đức Phật là người được tôn kính đặc biệt tại xã hội Ấn-độ thời bấy giờ.

SỰ TÔN KÍNH ĐỨC PHẬT ĐẦU TIÊN
Trong kinh ghi lại chuyện, sau khi đức Phật thành đạo và quyết định đi thuyết pháp, Ngài nghĩ đến năm người bạn đồng tu ngày xưa, muốn đến hóa độ trước. Năm vị đồng tu này có một thành kiến gần như khinh bỉ khi đức Phật từ bỏ lối tu khổ hạnh trước đó.
Lúc đức Phật đến Lộc-uyển, nơi tu khổ hạnh ngày xưa, năm vị ấy nhận biết đó là đạo sĩ Cồ-đàm, và cùng dặn dò với nhau là không đứng dậy, không cúi đầu, không dọn chỗ mời ngồi...
Nhưng khi đức Phật đến tận nơi thì không ai bảo ai, cả năm vị cùng đứng dậy cúi đầu, chấp tay và nhường chỗ mời đức Phật ngồi.
Bấy giờ đức Phật cho họ biết là sau khi thay đổi phương pháp tu tập không bao lâu, nhất là nhờ sự tinh tấn có trí tuệ kiểm chứng và nhờ tâm quyết chí đạt đạo, nên ngài đã thành tựu trí tuệ viên mãn. Bây giờ ngài là một vị Phật, khác với đạo sĩ Cồ-đàm ngày trước.
Đức Phật bắt đầu nói bài pháp đầu tiên, cả năm người nhờ có túc căn tu tập nhiều đời nên đã tỏ ngộ chân lý ngay sau khi bài pháp chấm dứt. Cả năm vị lạy đức Phật xin quy y và làm những vị đệ tử xuất gia đầu tiên của đức Phật. Đây là lần đầu tiên năm vị ấy tỏ hết lòng cung kính tuyệt đối của mình đến với đức Phật và đây cũng là lần đầu tiên đức Phật nhận trọn vẹn sự tôn kính đó.

MÔN ĐỆ LẠY PHẬT LÚC SINH TIỀN
Lúc đức Phật còn tại thế, mỗi lần đức Phật nói pháp cho chư tăng nghe là các vị ấy thường quỳ ngay ngắn, chấp tay lạy ba lạy rồi ngồi nghe pháp. Mỗi khi có việc gì thưa thỉnh trong sự tu tập hoặc việc truyền giáo, trước khi quỳ lạy, các vị ấy thường đi quanh đức Phật ba hoặc bảy vòng.
Sự kiện này không phải là thần quyền, quan liêu hay đế quốc tinh thần mà là một tục lệ cung kính các bậc đạo cao đức trọng của xã hội Ấn Độ ngày xưa.
Đức Phật mặc nhiên chấp nhận việc làm đó như chấp nhận một tục lệ mà thấy không có gì tổn hại cho đôi bên. Sâu hơn nữa, đức Phật muốn hoán cải tục lệ ấy thành một trong những bước đầu tu tập của các hàng đệ tử. Vả lại, khi các vị đệ tử làm như vậy là tùy tâm cung kính biểu lộ qua hành động cụ thể chứ không phải làm theo giáo điều quy định.
Đức Phật không quy định bất cứ một lễ nghi nào cho các hàng đệ tử mỗi khi đến gặp ngài, ngoài một lễ nghi duy nhất là ai đến trước ngồi trước, đến sau ngồi sau, và cùng nhau tắm mình trong giáo lý giác ngộ chứa toàn tình thương bao la của đức Phật.
Tuy nhiên, cũng có những trường hợp các hàng đệ tử tôn trọng và tự xếp đặt vị trí lẫn nhau, đức Phật vẫn chấp nhận. Chẳng hạn như hàng đệ tử xuất gia thì ai thọ giới trước, cao hạ lạp hơn thì ngồi trước; ai thọ giới sau, thấp hạ lạp hơn thì ngồi sau không phân biệt theo tuổi tác ngoài đời. Hàng cư sĩ cũng vậy. Một vị thuộc giai cấp hạ tiện Chiên-đà-la, nếu quy y Phật trước một vị vua vẫn ngồi trước vị vua đó, trừ khi họ tự nhường nhau.
Nghi thức cung kíng đức Phật của chư tăng thì hầu như giống nhau hoàn toàn. Phía cư sĩ thì không nhất định, cũng có những cư sĩ làm giống như chư tăng; có những vị chỉ quỳ chấp tay; có những vị chỉ cúi đầu; và cũng có những vị chỉ giơ tay hay lấy nón mỗi khi gặp đức Phật.
Dù dưới hình thức nghi lễ nào đi nữa thì nguồn suối tình thương của đức Phật chảy đến họ vẫn như nhau. Nếu có khác nhau là khác theo từng bản năng tiếp nhận tình thương ấy của từng hạng người mà thôi.

MÔN ĐỆ TÔN KÍNH VÀ LẠY PHẬT SAU PHẬT NHẬP DIỆT
Ở trên là những hình thức lễ nghi và lạy Phật lúc sinh tiền. Sau khi ngài tịch diệt, những hình thức lễ nghi và sự kính lễ ấy vẫn được duy trì trong các hàng đệ tử của Ngài. Duy trì hình thức này với mục đích là luôn luôn xem đức Phật như còn tại thế. Cử chỉ ấy không có gì là trái với đạo hay mê tín di đoan, nếu chúng ta lạy đúng cách.
Chư tăng mỗi khi tụng kinh phải mặc áo vàng trang nghiêm là vì hồi Phật tại thế các đệ tử xuất gia hay mặc áo đó. Lạy Phật ba lạy trước khi đọc lại lời Ngài là để nhớ lại ngày xưa mỗi lần nghe pháp chư tăng thường làm như vậy. Đọc lại lời Ngài vì mình không đủ phúc duyên nghe chính kim khẩu của Ngài nói nên bây giờ tự đọc lại để nghiềm ngẫm và tu tập theo. Hàng đệ tử tại gia lạy Phật cũng chỉ lạy trong ý nghĩa này.

TỪ TÔN KÍNH ĐẾN CẦU KHẨN
Tuy nhiên, vấn đền lạy Phật bây giờ không còn mang trọn tinh thần đó nữa, mà đã nghiêng hẳn về sự cầu khẩn ban phúc trừ họa. Nói như vậy không có nghĩa là phủ nhận tinh thần "ban phúc, trừ họa" trong đạo Phật. Đức Phật ban phúc không phải đem phúc từ một nơi nào khác đến để vào nhà chúng ta, hay lấy họa từ nhà chúng ta đem bỏ một nơi nào khác.
Ban và trừ theo tinh thần của đạo Phật là đức Phật trao cho chúng ta một chìa khóa để tự chúng ta mở hay khóa cửa họa phúc trong chính chúng ta. Chìa khóa đó là "Không làm các điều ác, làm các điều lành, tự lắng tâm ý mình".
Giây phút nào mà chúng ta thành khẩn quỳ trước hình tượng đức Phật là giây phút ấy lắng đọng tâm tư sâu thẩm nhất, và ít nhất là trong giây phúc đó, chúng ta đã không làm các điều ác qua ba chỗ: thân, khẩu, ý.
Nói một cách khác là chúng ta đang mở kho tàng phước báu. Một số khác cho đó là việc làm mê tín nên đã ngỡ ngàng đến nỗi không dám cúi đầu trước tượng Phật. Một số khác nữa là chỉ ngắm hình tượng đức Phật như những công trình điêu khắc cần được chú ý theo tinh thần thẩm mỹ.
Song song với những số người trên, có một số người lạy Phật "cầu danh". Lạy Phật cầu danh nghĩa là khi nào thấy có đông người, muốn chứng tỏ cho mọi người biết rằng mình là người tin Phật, là Phật tử thuần thành, trọn lòng tôn kính đức Phật nên lớn tiếng xướng danh hiệu Phật hoặc hít hà tha thiết siêng năng lễ lạy không ngừng, nhưng khi vắng người thì thân lười tâm biếng trể nải việc tu, không suy ngẫm lời Phật.
Hành động này không những lừa đảo người khác mà còn dối gạt với chính mình, và cho dù họ có đối diện trước tượng Phật bao lâu đi nữa, với tâm niệm đó, họ cũng đang mở cửa ác chứ không phải là kho thiện.


Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Lạy Phật một cách đúng đắn nhất là: Khi lạy Phật, ngoài sự tôn kính chư Phật chúng ta cúi đầu sát đất cũng là để hạ thấp nhất bản ngã của mình, vất bỏ cái tôi cố hữu để hòa nhập với Pháp thân thanh tịnh của chư Phật, để áp sát bàn tay, khuỷu tay trán chạm đất, cúi lạy 3 lần, mà bàn tọa không được nhổm cao...Có người Phật tử khi lạy Phật ngửa hai bàn tay. Chi tiết nhỏ này cũng không sai, nhưng kimkim được dạy rằng: Ấy là khi Phật còn tại thế, các hàng đệ tử ngài ngửa đôi tay để mong được nâng bàn chân Phật và tà áo vàng của Người, đến khi Đức Phật Cồ Đàm đã nhập niết bàn, đệ tử Người úp lại sấp bàn tay khi quỳ lạy. Đó chính là Duyên phúc cho kimkim, bạn H. được Lão Hòa thượng ....... pháp thí cho cung cách lễ Phật nhân một lần đến Thiền viện trúc lâm Yên tử để đón Mẹ & Hà về sau tuần tu thiền.

Kính nguyện đem công đức sám hối, truyền bá hạnh lành, 
hồi hướng chân linh Hồng Anh vãnh sinh tịnh độ cõi Tây phương cực lạc!

Ý nghĩa của việc lạy Phật 


...thông báo


Hôm trước ngồi ở Tonkin vs Giang và Thi, ngắm hai bạn mình an vui và bàn chuyện lãng du trong nắng xanh thấy bình an ghê.




Giang lại nhắc một chuỵn cũ: Năm 1ĐH, quen nhau đc 2 tuần, Giang bị Thủy phù và kimkim lừa cho đứng đọc suốt 1/2 hour trước cái bảng thông báo đầy chữ [do 2 đứa sáng tác]

kimkim cũng nhớ ra lúc đó, sau khi sáng tác xong, 02 đứa cũng lảng vảng để quan sát thái độ của mấy người quan tâm đến 'thông báo trên bảng thông báo' nhưng phần lớn họ đọc qua quýt rồi phẩy tay bỏ đi [vì thấy nhảm] rồi cả 02 đứa ấy cũng bỏ đi [vì thất vọng vs mấy cái người sống sao thiếu tính 'nhảm' qá]. Vậy mah sau 1/2 hour, Giang tất bật đi lên vs bộ mặt vô cùng bi phẫn, rất xúc động phản ảnh rằng đã mất time để cố đọc hiểu 01 cái 'thông báo trên bảng thông báo' -  nhảm hết sức!!!... trong tiếng cười ngặt nghẽo của 02 con...chuột nhắt!
Và đây là toàn văn cái 'thông báo trên bảng thông báo' tại sảnh T1 nhà U [trước VP Khoa Kiến trúc]

THÔNG BÁO
Ban phụ trách bảng thông báo xin thông báo: Hôm nay chúng tôi không có j để thông báo, bao giờ có thông báo, chúng tôi sẽ thông báo trên bảng thông báo để mọi người được biết thông báo của chúng tôi sớm nhất.
Vậy xin thông báo để mọi người được biết thông báo này của chúng tôi.
Ban phụ trách bảng thông báo...
 [nói thêm là được viết bằng nét chữ rất đẹp của Thủy phù nhé]

Wednesday, December 14, 2011

the mermaid and Dr.Nikonian

Mấy nay bựn nhắm í, chạ viết đc j, lại thêm cả vụ tiên cá nữa..
tức là kimkim vô dụng như 1 nàng tiên cá í (nói về cái nửa cá - 1/2 con cá í) còn phần còn lại thì vẫn ...như tiên!!!
kimkim và bạn H -  hình chỉ mang tính minh họa nhưng hem nhất thiết khác sự thật. 
Và dù bận nhưng vẫn may mắn tìm được thông điệp này từ Dr.Nikonian:

Khi cho là đã nhận, khi yêu thì còn quí giá hơn là được yêu..


Thursday, December 8, 2011

Happy birthday 100th... Nhà hát Nhớn!!!

Nay nghe ồn ào nên tìm đọc, thì ra qá ngày sinh nhật Nàng đã gần tháng [11/11/1911-11/11/2011] coi như nay đầy tháng Nàng vậy..


Mình có thật nhìu lý do [chính đáng] để gắn bó và quyến luyến Nàng. Số là hồi nẳm [chắc là 1993] lúc ấy Nàng, Nhà hát Lớn.. chưa 'nhớn' như bây giờ, nàng mới chỉ 82 tuổi thui... nhóm mình gồm kimkim, bạn H, Tuấn mực, Hưng và Hồng Anh nữa nhận được 01 công việc báu bở và 'lỡng mợn' từ mr.Hàcatlinh: Vẽ ghi Nhà hát Nhớn để phục vụ cải tạo. Ah, hồi đó còn kết hợp vs 1 nhóm nữa thì phải, có thằng Quốc (tức thằng Vũ Quốc Anh, tức thằng Bồ câu, công chúa..v...v, thằng này hơi nhìu hỗn danh) và có cô KTS Khổng Vân Hạc, chú...chú tên j í, chồng mrs Hạc, cái tên này thì chỉ có Hồng Anh mới nhớ được [cả hai người đều có tên hay và lạ nhắm í, có khi lạ nhất Hội KTS í!] hình như đó cũng là công việc làm chung cuối cùng của nhóm bạn ấy thì phải, sau này vì phải đi thực tập, vì nhìu lý do khác và cả có 01 lý do từ kimkim nữa mah nhóm không còn duy trì và thân thiết như xưa nữa...[chuyện này kimkim sẽ kể dịp khác]
Đó là những ngày đẹp đẽ của tuổi sinh viên mình. Vẻ cổ xưa và huyền hoặc của ngôi Thánh đường nghệ thuật này đã rù quyến bọn kimkim từ cái nhìn đầu tiên, từ những bước chân đầu tiên. Đến h mình như vẫn còn thấy hình ảnh của mấy đứa sinh viên gày gò, e dè và ngơ ngẩn dưới mái vòm lớn của khán phòng nhà hát...


Những hình khối và  đường nét của vẻ đẹp Châu Âu kinh điển nhuốm vẻ tàn tạ như một người đàn bà đẹp đã qa thời xuân sắc, nhưng mang trong quá khứ mình bao bí ẩn... của những cuộc tình vụng trộm thủa xuân thì, của đêm truy hoan mê đắm và tráng lệ xa xưa. Đắm mình trong cái không khí hoài cổ ấy, trong cái ánh sáng mờ ảo và u buồn lưu cữu bao trùm toàn khung cảnh bên trong nhà hát ấy, nó khiến mình cảm nhận vừa thật rõ ràng vừa mơ hồ một nỗi buồn chất chứa của sự úa tàn, như thể thoáng nghe tiếng thở dài não nuột từ những hàng ghế nhung mệt mỏi, nó ẩn chứa trong những dãy hành lang tối tăm,oằn mình dưới mỗi bước chân qua, trong những chiếc divang bọc nỉ đài các dày bụi dấu sau những cánh cửa kẽo kẹt,  vừa rên rỉ than van lại vừa như cố đánh thức những u hồn đào kép xa xưa vẫn còn đang lẩn khuất.. Rồi lại thấy như có cả nếp xiêm y lộng lẫy vụt thoáng qua mỗi khi tần ngần trước những tấm gương lớn có diềm thếp vàng diêm dúa đã hoen ố nữa..


Kimkim cùng các bạn cứ cặm cụi kiếm tìm, vừa tò mò thích thú, vừa run rẩy cảm nhận, từ tầng hầm ngóc ngách, ẩm ướt rêu phủ, những phòng chứa đạo cụ mốc meo hàng năm không có người vào, đến khu thiên kiều dây thép chăng dọc ngang hoen rỉ đầy lông chim.. Có cả một buổi chiều mát đi guốc gót cao [Hồng Anh cũng guốc cao nữa nhé] leo lên nóc Nhà hát Lớn, ngồi ngắm những mái phố yên ả đượm nắng của thành phố, mặc cho gió thổi lật tóc, ù tai, gió đưa cả những tiếng cười trong veo như thủy tinh của đám bạn ngày ấy đi xa mãi, xa mãi...


Và mãi mãi nhớ một chiều trong Phòng Gương, riêng cùng bạn H... hai đứa lần đầu biết rằng môi ngọt sẽ ngọt lịm sau khi ăn một que kem và buột một lời tỏ tình... đó là khoảng 1pm ngày 13/5/1993. Chắc hẳn bạn H. không hề bít thời khắc ấy đã mang một quẻ chính, một hào động hay một quẻ biến trong Mai Hoa dịch số để mah rồi suốt quãng đời còn lại, bạn í phải chật vật bươn trải, khổ đau và hạnh phúc vì hậu quả ;-)... một lời nói thôi mah như thể tung một hòn sỏi vào không gian và rồi lập tức, nó đi lang thang trong Vũ trụ bao la, trở thành một vì sao nhỏ nhoi trong hằng hà sa số tinh tú, ẩn chứa kịch bản số mạng của mấy kiếp người, vĩnh viễn chẳng trở về với bàn tay ấm ấy nữa... Đấy nhé, các bạn tin rồi nhé, ở những nơi qá cổ xưa, vào những giây phút qá linh thiêng, những thời khắc tình cờ gặp nhau của những vòng quay kỳ bí trong Vũ trụ sẽ biến những lời nói [dù là buột miệng] trở thành Vĩnh Cửu. Chắc chắn thế!!!
Có những phút làm nên lịch sử
Có những lời hoá thành bất tử
Có những người do vô ý sinh ra... Đấy, bác Tố Hữu bảo thế đấy, đừng có bảo bác í hem bít làm thơ mah đòi hướng dẫn nhé!!!


Trở lại Nhà hát Nhớn, sau khoảng một tháng, thì bạn H.cùng cộng sự [có cả một chút kimkim, Hồng Anh nữa nhé, lúc này cả bọn đã là KTS được hơn 2/5 r] đã hoàn thành khoảng 20 chục bản can khổ A0, vẽ tay hoàn toàn nhé, toàn bộ gờ phào, chi tiết..v..v.. đều tuyệt đẹp, đều hoàn hảo đến ngẹt thở, cả bọn cứ ngất ngây ngắm thành quả lao động của mình. Vậy mah lúc đó, vừa nghèo khó, vừa thiển cận nên chẳng lưu giữ lại chút j. Để lúc này, sau gần 20 năm, trong vòng tay ấm của bạn H.[cái tay ném hòn sỏi hồi trước í] vừa chép mè tiếc nuối vừa vỗ về nhau rằng cái còn lại chỉ là tình yêu (dai dẳng) này thôi...


Chuyện sau này thì ai cũng bít r đấy, một đồng nghiệp khác của kimkim, kẻ ai cũng bít là ai, KTS Hồ cùng cộng sự đã góp công lớn đưa Nàng quận chúa kiều diễm ra khỏi lãnh cung và được sủng ái trở lại, tỏa sáng hàng đêm [và cả hàng ngày nữa], sáng đến tận 33b PNL, nơi tháp ngà tôn kính của kimkim [cách chừng 2 dãy phố] đến nỗi mah sinh nhật Nàng qa đến cả tháng kimkim mới bít.. í ẹ hết sức!

@ Hồng Anh: chẳng bít nếu còn đc gặp và nói chuyện vs mày như trước thì tao có nhớ nhiều đến những chuyện chung của bọn mình thế này không? thật có có qá nhiều ân hận và qá nhìu nuối tiếc, Hồng Anh ạ! Hẹn mày T6 tuần sau lại về Chùa Hoè Nhai nhé!

đời đời.. ru anh ngủ vùi..

Nay là 14/11 âm lich rồi, chiều thày sẽ cúng tuần 3 cho Hồng Anh...
Giờ thì tao ổn hơn rồi, không còn cái ám ảnh đến day dứt nữa, nhưng nhiều lúc vẫn nhận ra mình vừa kêu lên thảng thốt.. Hồng Anh, Hồng Anh...
Từ hôm mày đi, tao nghe Sơn ca suốt. Lúc trước nghe cùng mày, mình chỉ thấy đó là những bản tình buồn, ca từ đẹp đẽ...nay thì thấy cả nỗi xót thương thân phận, cả nỗi bi ai khi đã vĩnh viễn cách xa một người, đã từng rất thân thiết với mình... rất thật như mỗi câu đều viết riêng cho mày vậy, Hồng Anh ạ!!!
Mà đâu có là cách xa vĩnh viễn, chỉ là mày 'về' trước mah thôi, phải không, Hồng Anh! Đất ôm anh, khép lại hẹn hò mah...
Từ giờ, sẽ gắng tìm cho mình và cho bạn bè thêm những bài giảng về giáo lý của đạo Phật.

Con xin nguyện cầu Phật tổ chứng minh, hồi hướng công đức này cho hương linh Hồng Anh, bạn hữu của phật tử chúng con nơi chín suối...

Các bạn kimkim hãy thường nghe sách này mỗi khi tâm tĩnh nhé:


...
Hiểu biết và thương yêu là không phán xét hay lên án, lắng nghe và thông hiểu chân tình. Thương yêu chính là sự quan tâm và giúp đỡ, không có cái ranh giới giữa màu da, chủng tộc, hay hàng rào tôn giáo... Có tình thương, chúng ta sẽ vượt qua mọi rào cản. Vì chúng ta đều cùng chủng loại. Đức Phật dạy rằng: “Tất cả chúng sanh, nước mắt cùng mặn, máu cùng đỏ, biết vui buồn và ham sống sợ chết như nhau...” Như vậy, tại sao chúng ta không thương nhau được chứ! Bởi vì chúng ta cùng ngồi chung một con thuyền để vượt qua sóng gió cuộc đời, là bạn đồng hành trên con đường tìm về cội nguồn giải thoát khỏi biển khổ trầm luân, là anh chị em với nhau trong nhiều đời, nhiều kiếp. Ý thức được như vậy, chúng ta sẽ thương yêu nhau nhiều hơn, hiểu nhau nhiều hơn và cảm thông cái khổ của nhau nhiều hơn...
Khi chúng ta gặp một ai đó mà họ ăn nói thiếu tế nhị, tánh tình nóng nảy, sân si, ta còn không thể chấp nhận, huống gì nói đến thương yêu. Nhưng “Làm sao thương được người không dễ thương”, đó là điều khó. Tuy nhiên, người học Phật chúng ta không phải không làm được. Sau đây là bức thông điệp của ngài Xá Lợi Phất chia sẻ với huynh đệ của Ngài khi Đức Thế Tôn và Tăng đoàn đang cư ngụ tại Kỳ Viên tinh xá, nơi rừng Thắng Lâm:    
- Nầy các bạn đồng tu, hôm nay tôi muốn chia sẻ với các vị về Năm phương pháp diệt trừ phiền giận. Xin các bạn lắng nghe và chiêm nghiệm! Năm phương pháp ấy là gì?

Đây là phương pháp thứ nhất:
Này các bạn! Nếu có một ai đó mà hành động không dễ thương nhưng lời nói lại dễ thương, nếu là kẻ trí mà mình lại sinh tâm phiền giận người đó thì mình phải nên biết cách quán chiếu để trừ bỏ cái phiền giận ấy đi.
Nầy các bạn đồng tu, ví dụ có một vị khất sĩ tu theo hạnh a-lan-nhã, ưa mặc y phấn tảo, một hôm đi qua một đống rác bẩn có phân, nước tiểu, nước mủ và các thứ dơ dáy khác, trông thấy một tấm vải còn lành lặn, vị ấy dùng tay trái cầm miếng vải lên và lấy tay phải căng nó ra. Thấy miếng vải chưa bị rách thủng mà cũng không bị phân, nước tiểu, nước mủ và các chất dơ bẩn khác dính vào, vị ấy liền xếp miếng vải lại, cất lấy, đem về nhà để giặt sạch và may chung với các tấm vải khác làm y phấn tảo. Cũng như thế, này các bạn! Khi có một người hành động không dễ thương nhưng lời nói dễ thương thì ta đừng để tâm nghĩ tới hành động mà chỉ nên chú ý tới lời nói dễ thương của họ, để có thể dứt trừ sự phiền giận của mình. Người có trí phải nên thực tập như vậy.

Đây là phương pháp thứ hai:
Này các bạn! Nếu có một ai đó lời nói không dễ thương nhưng hành động lại dễ thương, nếu là kẻ trí mà mình sinh tâm phiền giận người đó thì mình phải nên biết cách quán chiếu để trừ bỏ cái phiền giận ấy đi.
Này các bạn! Ví dụ như cách thôn xóm không xa có một hồ nước sâu nhưng mặt nước lại bị rêu cỏ che lấp. Bấy giờ, có một người đi tới gần hồ, tự thân đang bị sự đói khát và nóng bức hành hạ. Người ấy cởi áo để trên bờ hồ, nhảy xuống, dùng hai cánh tay khoát rêu cỏ ra, khoan khoái mặc tình tắm rửa và uống nước mát dưới hồ. Cũng như thế, nầy các bạn đồng tu, khi có một người lời nói không dễ thương nhưng hành động dễ thương, ta đừng để tâm nghĩ tới lời nói của người ấy mà chỉ nên chú ý tới hành động dễ thương của họ thôi, để có thể dứt trừ sự phiền giận của mình. Người có trí phải nên thực tập như vậy.

Đây là phương pháp thứ ba:
Này các bạn! Nếu có một ai đó hành động không dễ thương, lời nói không dễ thương nhưng trong tâm vẫn còn có chút dễ thương, nếu là kẻ trí mà mình lại sinh tâm phiền giận người đó thì phải nên tìm cách quán chiếu để trừ bỏ cái phiền giận ấy đi.
Này các bạn! Ví dụ có một người đi tới một ngã tư, kiệt sức, khát nước, thiếu thốn, nóng bức và phiền muộn. Tại ngã tư ấy có một vết chân trâu, trong ấy còn đọng lại một ít nước mưa. Vị nầy nghĩ: “Mặc dù nước trong lỗ chân trâu ở ngã tư đường nầy rất ít, nhưng nếu dùng tay hoặc lá cây để lấy thì ta sẽ có thể quấy cho nó đục ngầu lên và không uống được, do đó sẽ không thể trừ bỏ được sự khát nước, thiếu thốn, nóng bức và phiền muộn trong ta. Vậy ta hãy quỳ xuống, tay và đầu gối áp sát đất, dùng miệng mà uống nước trực tiếp.” Người ấy liền quỳ dài xuống, tay và đầu gối áp sát đất, đưa miệng vào lỗ chân trâu mà uống. Cũng vậy, này các bạn! Khi thấy một ai đó hành động không dễ thương, lời nói cũng không dễ thương nhưng trong tâm vẫn còn có chút ít sự dễ thương, thì ta đừng nên để tâm nghĩ tới hành động và lời nói không dễ thương mà hãy nên chú ý tới sự dễ thương còn có trong tâm họ thôi, để có thể dứt trừ được sự phiền giận của mình. Người có trí phải nên thực tập như vậy.

Đây là phương pháp thứ tư:
Nầy các bạn! Nếu có một ai đó hành động không dễ thương, lời nói không dễ thương mà trong tâm cũng không còn lại một chút gì gọi là dễ thương, nếu là kẻ trí mà mình lại sinh tâm phiền giận người đó thì mình phải nên tìm cách quán chiếu để trừ bỏ cái phiền giận ấy đi.
Này các bạn! Ví dụ như có một kẻ đi xa, trên con đường dài, nửa đường bị bệnh. Khốn đốn, héo hắt, cô độc, không bạn đồng hành, thôn xóm phía sau đã lìa bỏ lâu rồi mà thôn xóm phía trước cũng còn cách đó rất xa, người đó đang lâm vào tình trạng tuyệt vọng, biết mình sẽ chết ở dọc đường. Trong lúc ấy, có một người khác đi tới, thấy được tình trạng nầy, liền ra tay cứu giúp. Người ấy dìu người kia tới được thôn ấp phía trước, chăm sóc, chữa trị và lo lắng chu toàn về các mặt thuốc thang và thực phẩm. Nhờ sự giúp đỡ ấy mà người kia thoát nạn. Sở dĩ người kia thoát nạn là nhờ lòng thương xót và lân mẫn của người này. Cũng như thế, này các bạn! Khi thấy một trường hợp như vậy, thì ta phải phát khởi tâm niệm nầy: “Một người hành động không dễ thương, lời nói không dễ thương mà tâm ý cũng không dễ thương là một người rất đau khổ, người nầy chắc chắn đang đi về những nẻo đường xấu ác cực kỳ, nếu không gặp được thiện tri thức thì người ấy sẽ không có cơ hội chuyển hóa và đi về các nẻo đường hạnh phúc.” Nghĩ như thế, ta mở được lòng thương xót và lân mẫn, diệt trừ được sự phiền giận và giúp được cho người kia. Người có trí phải nên thực tập như thế.

Đây là phương pháp thứ năm:
Nầy các bạn! Nếu có người hành động dễ thương, lời nói dễ thương và tâm ý cũng dễ thương, là kẻ trí mà mình lại sinh tâm phiền giận hoặc ganh ghét với họ thì mình phải nên tìm cách quán chiếu để trừ bỏ cái phiền giận ấy đi.
Nầy các bạn đồng tu! Ví dụ cách ngoài thôn xóm không xa, có một cái hồ thật đẹp, nước hồ đã trong lại ngọt, đáy hồ sâu mà bằng phẳng, bờ hồ đầy đặn, cỏ xanh mọc sát quanh hồ, bốn phía cây cối xanh tươi tỏa bóng mát. Có một người đi tới bên hồ, khát nước, phiền muộn, nóng bức, mồ hôi nhễ nhại. Người ấy cởi áo để trên bờ hồ, nhảy xuống, khoan khoái mặc tình tắm rửa và uống nước; tất cả những nóng bức, khát nước và phiền muộn đồng thời tiêu tán hết. Cũng vậy, này các bạn! Khi thấy một người hành động dễ thương, lời nói dễ thương, tâm địa cũng dễ thương thì ta hãy nên nhận diện tất cả những cái dễ thương của người ấy về cả ba mặt thân, khẩu, ý. Đừng để sự phiền giận hoặc ganh ghét xâm chiếm ta. Nếu không biết sống hạnh phúc với một người tươi mát như thế thì mình thực không phải là một người có trí tuệ.
Nầy các bạn đồng tu! Tôi đã chia sẻ về Năm phương pháp dứt trừ sự phiền giận. Sau khi nghe tôn giả Xá Lợi Phất nói, các vị khất sĩ vui mừng tiếp nhận và hành trì theo.

Chúng tôi tin chắc rằng sau khi nghe được bức thông điệp này thì tâm của chúng ta chắc cũng không còn phiền giận ai.
Lại nữa, tình thương phải đi đôi với tâm từ và lòng kiên nhẫn. Chuyện “Con bọ cạp” sau đây để chúng ta tư duy thêm về vấn đề “Làm sao thương được những người không dễ thương.”
Chuyện kể rằng: Một người nọ thấy con bọ cạp sắp chết đuối trong một vũng nước. Muốn cứu giúp nó, ông ta nhanh nhẹn đưa tay vớt con bọ cạp ra khỏi vũng nước, đặt nó xuống chỗ khô ráo. Con bọ cạp liền chích ông ta. Vì muốn qua đường, nó đi tiếp và lọt vào vũng nước. Thấy nó sắp chết đuối, người đàn ông vớt nó lên lần thứ hai và lại bị nó chích lần nữa. Một người khác thấy vậy bèn nói: “Tại sao ông dại quá vậy? Ông bị chích chẳng những một lần mà đến hai lần! Thật là điên rồ khi phải cứu vớt một con bọ cạp!” Người đàn ông trả lời: “Thưa ông, tôi không thể không làm được. Ông thấy không, bản tính của con bọ cạp là chích, còn bản tính của tôi là cứu. Tôi không thể làm gì khác hơn là cứu con bọ cạp...”
Chuyện kể còn dài nhưng chúng ta dừng ở đây, chừng ấy cũng đủ cho ta bài học là: Cứu giúp mà còn bị đối phương phản nghịch. Ở đời này, chắc chắn chúng ta thường gặp trường hợp như vậy. Người đàn ông này muốn cứu giúp một sinh mạng khác, dù đó chỉ là một loại côn trùng. Hành động đó cho chúng ta thấy người này có tâm từ rất cao, đến độ cho dù chỉ nhận sự vô ơn từ đối tượng được giúp, điều đó cũng chẳng sao, và nếu cần giúp thêm nữa thì ông cũng sẽ sẵn sàng. Ông ta không giữ trong lòng một sự cay đắng hay hận thù nào.
Lòng từ ái là ngôn ngữ của con tim. Khi nó réo gọi và lòng từ thúc đẩy thì chúng ta sẵn sàng giúp đỡ người khác, bất kể màu da, tôn giáo, tín ngưỡng. Tất cả đều trở thành thứ yếu, chúng không còn quan trọng nữa. Nhưng một khi lòng từ vắng mặt trong ta, thì nhặt quả bóng bàn giúp một em bé cũng không làm nổi huống chi bị con bọ cạp chích hai lần.

Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!!!

 Nguồn: http://www.capcodoc.net/index.php?option=com_content&task=view&id=201&Itemid=56

Wednesday, December 7, 2011

một ngày mưa

thời tiết: mưa
công nhân: 01
công việc: k tiến triển thuận lợi cho kimkim, chán!!!

 ..haizz, cái title, nghe chán như 'nhật ký công trình'

..Nói một cách thực lòng nếu muốn như vậy thì bạn phải đọc sách nhiều rất rất nhiều. Tôi đọc sách từ rất bé và không lúc nào không mang theo một cuốn sách bên người. Nói là một biểu hiện của tư duy và tư duy ấy phải được rèn luyện hằng ngày chứ không phải tự nhiên đâu...


mấy nay kimkim chỉ copy-paste vì đầu óc trống rỗng...mah thực ra thì có lúc nèo tràn đầy đâu, công việc thì ức chế, tiền thì k ở cùng...nên cứ thấy mình như đứa liệt dương, haizz...
ah, còn câu nữa nói lên công dụng [hay tác hại] của copy-paste nữa "Nếu cứ trích dẫn thì có thể dùng Kinh Thánh để chống lại cả Chúa Jesus"
thuốc cường dương của kimkim



Tuesday, December 6, 2011

sen, chiều nay

Tay anh ấp lên ngực em
Tay em ấp lên tay anh
Chúng mình tựa vào nhau
Trìu mến, lơ đãng
Như những bông sen nhuốm u buồn một buổi chiều cuối hạ



Anh hỏi da thịt em ngát sen tự khi nào
Anh ơi, từ những ngày tháng tuyệt mù em chưa biết anh
Em đã là sen, từ trong bùn tối
Khi người ta trồng sen chỉ để lấy hạt gạo ướp trà, lấy tâm làm thuốc, lấy hạt nấu chè, lấy lá gói xôi
Em đã là sen
Hồng đơn côi
Bối rối vì vẻ đẹp vô ích của mình


Sống, là nở

Dù biết, nở, là lụi tàn
Toả hương, là đau
Nhưng có lựa chọn khác không anh?

Chẳng bận tâm chiếc váy lụa xanh
Chẳng bận tâm chiếc áo lót hồng
Chẳng bận tâm thế giới loài người quá nhiều loại trang phục và định kiến ngoài kia
Tay anh tìm ngực em
Những đầu ngón trìu mến gọi búp sen búp sen
Môi anh tìm làn hương đầu tiên
Anh ơi,
Em đã đợi anh quá lâu
Đợi tên em ngát trên môi anh
Từ những ngày tháng tuyệt mù
Em đã là sen mà chưa biết


Tay anh ấp lên ngực em
Tay em ấp lên tay anh
Lặng lẽ, mình là sen

Qua đầm nước này là thế giới quá nhiều xe cộ và mặt người
Quá nhiều vọng động, mù lòa, em không hiểu nổi
Anh, em không muốn bị mặc cả hay tôn vinh
Không muốn níu kéo thời gian của mình bằng bức ảnh treo tường với những con người màu mè, xa lạ
Những con người làm em hoảng sợ, vì họ hoảng sợ câu hỏi về chính mình
Ấp em trong tay, anh nhé


Mình là sen
Thuần khiết đến khi tàn

Là sen bên nhau
Nốt chiều nay


Từ blog của dạ thảo Phương.


...Còn đây là từ nhạc sĩ tuấn Khanh:
 
Mình cũng ưa bạn này nữa...
 Có những việc ta làm bởi chúng cần được làm, chẳng phải vì gì cả. Được làm việc và làm điều mình muốn nó cũng cần thiết như không khí để thở vậy. Tại sao bạn vẫn viết blog trong khi viết blog không được lãnh nhuận bút? Tại sao nhiều nhạc sĩ sáng để chỉ cất vào ngăn kéo thay vì đem bán ra thị trường? Những đoạn phim tư liệu tôi quay hôm nay chỉ đơn giản là để lưu giữ lại một vài hình ảnh, mai này có cái mà xem. Chúng không đẻ ra tiền, nhưng chúng giúp tôi sống không tự cảm thấy vô ích...Tôi không ăn lương của ai khi làm những việc mình thích và đâu có ai quy định việc tôi sử dụng thời gian của mình như thế nào...

Wednesday, November 30, 2011

happy Birthday Mark Twain

... and I love Google!
kimkim cũng như bao độc giả khác, một thời là fan của Mark, của TomHuck... thực ra thì chưa từng thôi ngưỡng mộ nên cũng không thể nói là 'một thời'. Câu chuyện về chàng Tom đến vs 2 chị em mình một cách tình cờ, con bé hàng xóm mua lại đc cuốn "cuộc phưu lưu của...' từ 1 bà đồng nát, và cả hai chị em đã chết mê chàng Tom ngay từ cái nhìn đầu tiên [tức là cái nhìn vào những trang sách đầu tiên ấy nhé!] Thế là bắt đầu mối tình kéo dài mấy chục năm ròng, đến độ bao nhiêu thế hệ mèo nhà kimkim và Hà mang tên các nhân vật: Tom, HuckFinn, Amy, Becky.... Sau này, Hà còn 'dẫn mối' cho kimkim biết đến 'Giết con chim nhại' nữa thì quả thật, mình đã yêu bối cảnh đồng quê nước Mỹ của TK19 như yêu quê hương mình vậy... 
Nghe buồn cười nhỉ, nhưng cũng đúng thôi, người ta vốn nịnh người giàu chứ đâu ai đi nịnh người nghèo... 
Và cũng từ đó, những điển tích điển cố của Tom Sawyer và HuckFinn xuất hiện hàng ngày trong ngôi nhà ấu thơ của mình.. cho đến tận bây h. Thật vậy, mỗi khi ngồi vào mâm cơm với các món ăn giản đơn, cả nhà chắc chắn sẽ có người buột miệng đọc: 
'Lúa mỳ, lúa mạch
Bữa cơm đạm bạc
của người Anhđiêng..' và bất cứ cuộc đổi trác hay lựa chọn nào cũng chỉ quanh quẩn các sản vật kiểu 'cái răng sâu đổi lấy con mèo chết'
Hi, thật may! Hà và kimkim đã có thật nhiều bạn bè từ thủa bé cùng nhau lớn...And once again, Happy Birthday Mark, and I love Google for good ideas!!!

***

Đến chuỵn của bạn H. nhé. Rất hư, k chịu mặc cái sơmi hồng của kimkim mua.
Này nhé, cả tủ quần áo là của kimkim lựa chọn và mang về, quy đinh rõ ràng từng bộ cho từng hoàn cảnh: đâu là bộ 'họp lớp', đâu là bộ 'chủ nhật', bộ 'ăn giỗ'... tuân thủ hết sức nghiêm nhặt, chặt chẽ... thế mah đến cái áo hồng thì lại có thái độ..bật lại!!!
Quả là kimkim cũng đã định nhượng bộ, nhưng hnay, nhân ngày sinh nhật của bố Tom Sawyer, kimkim đã tìm ra lý do để tiếp tục duy trì lịch mặc áo hồng cho bạn H. bởi 2 nhẽ:
1. Khoa học đã chứng minh rằng 90% phụ nữ trên thế giới ko thích đàn ông mặc áo hồng.
2. Khoa học cũng đã chứng minh được rằng 90% đàn ông mặc áo hồng trên thế giới ko thích phụ nữ…

Chiết tự ra thì:
1. kimkim hok thuộc 90% phụ nữ trên thế giới.
2. kimkim muốn đưa bạn H. vào số đông 90% đàn ông mặc áo hồng trên thế giới...heheeee...

Haizzz, con dzai nhớn đừng làm mẹ jà phiền lòng vậy chứ!!! haizz...

Friday, November 25, 2011

Con gái 90K1 gặp nhau...
Đã cùng nhau thống nhất quán triệt chế độ giao ban tháng và phí thường niên...vui vui!!!
Ngồi cafe Bảo tàng trong nắng thủy tinh vàng, ngắm hàng cây thắp nến lên hai hàng, và mải ngắm nghía nhau nữa mah quên chẳng chụp ảnh...tiếc quá cơ!
Nói được cùng nhau bao nhiêu chuyện...ngày xưa sao nắng thu không vàng, màu nắng bây giờ trong mắt em...

Thursday, November 24, 2011

Sinh nhật Đức

...là ngày hôm qua, 23/11. Mah mẹ già ỉu qá, đành lỗi hẹn party của Đ. đến CN mời bạn bè!
Chúc chàng 'hiệp sĩ bún chua mít ướt' của mẹ cứng cỏi lên con nhé![nhưng mah k fai cứng cỏi để cãi mẹ đâu đấy]
Mẹ yêu Trang lắm con ạ, coi như đây là Đ. và Trang nhé!!!
  
Đây là tờ rơi mah Đức phát 24 bạn học lớp 5c vs thông điệp:
Còn chờ j nữa, hãy tới mah khủng bố ông bà cha mẹ tớ.. 
cho họ tởn đến già luôn..



kimkim đã phải trả giá cho 1 dòng bất cẩn: ...chăm nom các cháu từ 16 đến 20h
...ặc ặc...4h kinh hoàng của khu dân cư 158/HVT

Wednesday, November 23, 2011

Mệt quá thân ta này...

22.11
Nay trời âm u quá, Hồng Anh! Lát bọn tao sẽ đến chia tay mày ở nhà tang lễ...
Mưa bụi khắp phố, mày ạ! cái không gian bàng bạc này làm tao liên tưởng đến không gian của 'Rừng Nauy' - 'Cái im lặng thật dài, dài như những làn mưa bụi trên khắp thế gian đổ trên mọi cánh rừng nguyên sinh khắp thế gian'... Mày đã đọc truyện này chưa? [Ah mà lâu lắm rồi, tao với mày có nói mấy chuyện kiểu này với nhau đâu, tao thì vẫn là đứa mải chơi nên hay mới hay la cà văn thơ, chứ mày thì bận chít]..
Tâm trạng thì nặng trĩu chuyện của mày.. nên tao mới có cái liên tưởng nguy hiểm này. Nguy hiểm bởi tao thấy giờ mày thoát ra khỏi mọi ồn ào bận rộn này, buông tay nhẹ nhõm qá, Hồng Anh ạ...cái cảm giác thật dễ dàng ấy nó truyền sang tao một cách rất.. rất 'Rừng Nauy'. Nên tao lo ngại... hay đấy là tao cố nghĩ là dễ dàng.. Chỉ một vài giây thôi mah, mọi lo toan hệ lụy đều là phù du hết, phải không Hồng Anh!

11am.
Quỳ sau sư thầy tụng kinh A-di-đà cho mày..tao thương mày quá, lúc ấy bên mày có ai đâu, có mỗi Phú Đức thôi.. Đến chuyến đi cuối cùng của một đời người, mày vẫn đơn độc vậy sao? Nên tao tủi thân, tao ấm ức, tao tức giận với cả cái thái độ tự chủ của 'ai đó'...
Đừng trách tao, chỉ có lúc đó tao thấy vậy thôi... Chứ lúc nhìn nét mặt thanh thản của mày, tự nhiên tao thấy nhẹ nhõm hẳn..như thể mày vừa thiếp ngủ sau khi lo xong một vài việc thường thôi..
Tao vs Thuỷ cũng nói nhau vậy, chứ nó khóc mày qá trời...
Nhưng khi tối, nằm ấm áp trong nhà nghe mưa ri ri...tao lại xót xa bạn mình nằm nơi đất lạnh đơn côi.. lại khóc ri ri...
Bạn H. dỗ dành tao thế này, mày nghe có đúng k nhé: bạn í bảo, thật ra, lúc đó mày có ở đấy đâu...mày cũng đang ở nơi ấm áp khác, đang yêu thương và cố giúp mọi người bằng một cách khác...bằng cái phần thể phách Anh Linh của mình...đúng không? Hồng Anh! Với phần khí mạnh mẽ và còn nhiều khát vọng của mình, hẳn mày còn nhiều vương vấn và nắm nuối lắm...bạn í còn bảo, muốn mày mau siêu thoát để đầu thai, phải ít nhắc tới mày đi, để mày an tâm, đúng không? Cuộc đời này, chỉ là "mệt qá đôi chân này, ngồi xuống ghế đá nghỉ ngơi/mệt qá thân ta này, nằm xuống vs đất muôn đời..", mày nhỉ!
Tao cũng như mày, trao hết phận mình vào tay các ông vua, rồi vừa cống hiến, vừa chực chờ mưa móc từ các ngài. Nhưng mày bản lĩnh và mạnh mẽ hơn tao, mày luôn cần sự hoàn hảo và tuyệt đối, mày chẳng thỏa hiệp bao giờ...ngay cả cái cách của bọn gái mỗi khi gặp nhau nữa...lâu nay, bọn mình có cười đùa vô tư nữa đâu,( chỉ toàn là..., tao vẫn đi, nhưng lúc về lại phụng phịu...lần sau có khi chạ đi nữa) và mày luôn vắng mặt đã là cách cảnh tỉnh mỗi chúng tao rồi, mah chúng tao cứ không chịu hiểu..

Tao vừa chat vs Thi đấy, ảnh mày xinh quá...mày ăn ảnh, nên chụp ảnh lúc nào cũng xinh nhất bọn...
Bọn tao đang phát động lớp mình tìm lại ảnh cũ để share, chắc sẽ nhiều ảnh mày lắm đấy... Ah mah mày chưa bít nhỉ, giờ tao vs bạn H. là ban liên lạc, giữ quỹ lớp, mày ạ! Kinh không? Hồi đi học, tao là đứa nhố nhít nhất bọn í nhỉ...thế mah giờ, xã hội đảo điên, đồng tiền mất giá, bọn nó quẳng vào lòng tao hai chục triệu mah chẳng thèm xem xét tư cách, bảng điểm đâu, Hồng Anh ạ!
Thôi, hôm nào bọn con gái hẹn nhau, tao sẽ khấn nhủ để mày đến vs bọn tao nhé...sẽ chỉ nói toàn chuyện vui thôi...chẳng làm mày bận lòng thêm nữa đâu, Hồng Anh nhé!

Bọn tao yêu mày lắm đấy...trước chẳng kịp nói, nhưng mày vẫn biết vậy, phải không? Hồng Anh!

Monday, November 21, 2011

Thông báo chung đầu tiên của lớp...sau 17 năm ra trường

TIN BUỒN
Bạn học của chúng ta, KTS. Trần Hồng Anh  đã qua đời vào ngày 19/11/2011.
Tang lễ được tổ chức vào ngày mai - Thứ Ba (22/11/2011) tại Nhà tang lễ TP Hà Nội 125 Phùng Hưng
Vì thời gian đưa tang ngắn, nên tập thể lớp 90K1 sẽ tập trung tại địa điểm trên đúng 11.00 am Thứ Ba (22/11/2011)
Vậy Kính báo để các bạn sắp xếp công việc, bố trí thời gian, cùng tham gia với tập thể lớp 90K1 đưa tiễn Hồng Anh về nơi an nghỉ cuối cùng tại Nghĩa trang Bồ Đề, quận Long Biên, Hà Nội
Ban liên lạc lớp 90K1.
PS. Xin lỗi các bạn, rất tiếc vì thông báo chung đầu tiên của lớp mình lại là tin buồn này.

Cold cold heart!

Hồng Anh ơi!
Tao chẳng tin chuyện này đâu!!!
Tao chẳng tin là bọn mình k bao giờ gặp nhau nữa...
Không!
Hồng Anh ơi! tao chẳng tin đâu...

Năm 2ĐH, đồ án Công nghiệp, tao chết cười vs quyển sổ của mày có bài hát 'cầu cầu ho/người đội mũ đeo kính' - [cold cold heart/Sacrifice - Elton John], rồi tao làm hỏng bộ uốn tóc tuyệt đẹp của mày vì cái chuyện tình dở hơi của tao..
Năm 3ĐH, đồ án Bể bơi-SVĐ, mày vẽ hộ tao PC mah tao k đủ can đảm để xem, cũng k cất được lời cảm ơn vì xấu hổ...
Đám cưới mày, tao cãi nhau vs bạn H, khóc sưng mắt, không đến đc..
Bao lần tao tự nhủ sẽ mua tặng SN Hồng Anh 1 cái máy sấy tóc coi như thường cái máy uốn tóc kia [một cách vụng về]. Lại nữa, cứ đi qua chỗ Trường Y, tao lại tự nhủ hôm nào bọn con gái gặp nhau, tao sẽ qua đây mua bỏng ngô cho mày. Chỗ ấy bán nhiều bỏng ngô lắm, mày ạ! Mày còn thích ăn bỏng ngô không, Hồng Anh?

Và sẽ nhớ mãi cái mái đầu nhỏ, tóc nâu xinh xắn, đứng thấp thoáng phía trước giữa chiều hè nắng, xếp hàng mua vé xem phim ở Lý Thường Kiệt...mày nhớ không, Hồng Anh, chỉ có tao với mày là 2 đứa con gái đứng xếp hàng hôm ấy...xếp hàng để mua vé xem phim cho 2 ông vua của chúng mình với gần 50 thằng đàn ông....trong khi mày đang mang bầu con Nhít 6th.. Sao mình tự cho phép làm nhiều việc của đàn ông thế? Hồng Anh, nhất là mày í!!!Tham công tiếc việc quá cơ!!!

Chẳng bao giờ tao nói được với mày những chuyện này nữa, bọn tao đang tự trách mình sao chẳng nói những chuyện này với nhau sớm hơn. Nhưng đừng cảnh tỉnh bọn tao bằng cách này chứ, Hồng Anh...Hồng Anh.
Bọn tao nhớ mày lắm! Lạnh, lạnh tim lắm! Hồng Anh ơi!
Cái tựa bài hát ấy là cuộc đời của mày sao, suốt đời hy sinh cho 'người khác' í, mày có nghĩ đến mày đâu...

"Hôm nay thế nào?...Ơ, mày làm sao thế?...Uh, mai vào trường. nhưng tao chẳng gọi cho ai đâu, tao gọi là hỏng đấy, là mất mùa như hôm nay đấy!!!"
T6, 18/11, Giọng mày còn trong vắt vậy cơ mah, Hồng Anh!
Vậy mah đến T7, 19/11, cả lớp gặp nhau cười đùa, ăn uống hát hò, cãi vã nhau, mắng mỏ mày...
Thì mày ở nhà một mình...

Cùng cực..

Rồi ...chết một mình...

Tận cùng đơn côi...
Lúc mày gọi, tao có làm sao đâu, tao no đủ, tao lười biếng và ích kỷ, lúc ấy tao có làm sao đâu...chứ bây giờ ...tao ân hận quá!

Giờ thì bọn mình cùng nghe Sơn ca 7, Khánh Ly hát nhạc Trịnh Công Sơn, Hồng Anh nhé! Như hồi bọn mình làm đồ án ở Khương Thượng í...cái hồi bọn mình ăn nước chuột chết cả tuần, còn mày cứ đọc một mạch tên mọi người ghi ở công tơ điện từ tầng 1 đến tầng 5 í...


tieng-hat-khanh-ly.

Ngủ ngoan nhé! Hồng Anh ngoan của tao, của 5 đứa bọn tao...

Ps. là bạn H. nhắc tao viết j đó cho mày đấy, Hồng Anh!