Wednesday, February 3, 2010

Cánh buồm đỏ thắm!!!

Có một thời em cũng là Asole
Có một thời em cũng biết mơ và biết hát
Em biết đến những con thuyền trôi dạt
Mơ một lần gặp anh...

Có một thời em thấy biển rất xanh
Để khát khao sắc cánh buồm rất đỏ
Và một thời đầy gió
Để một ngày chỉ có bão giông thôi...

Anh!
Vị hoàng tử của tuổi thơ xa xôi
Trót lỡ hẹn kiếp sao trời đứng mãi
Biết bao giờ biển lại
Trả cho em cánh buồm
Biết bao giờ em hát
Tuyệt vời như Asole...


Không hiểu hôm nay biển có còn xanh thắm
Cho cánh buồm say đắm ru lòng mơ
Không hiểu hôm nay cô bé nào đợi chờ
Lớp lớp tuổi thơ đi
Chỉ có một ngôi sao thẫn thờ ở lại...
Nhật ký hát
Những chùm đời có sắc hồng tươi...

Nhân khi ngợp lòng vì một cần cổ trắng ngần vương vấn một khăn lụa cam đỏ lộng lộng bay trên phố nắng...

Monday, February 1, 2010

Gửi chàng "Adong" của đời tôi...

...Adong reo lên: “Bà này đúng là xương từ xương tôi, thịt từ thịt tôi.” Vì thế người đàn ông bỏ cha mình và mẹ mình và kết hợp vợ mình, và họ trở nên một thân thể duy nhất.
[Cựu Ước, ST 2:18-25]

Hú hồn vì vụ "bẹn bà" trên FB bị chàng hack!