Friday, May 15, 2009

Nghe tin bão xa

"Mẹ con bảo, trời nóng rồi, răng cỏ nhổ vợi đi cho thoáng!"
Chiều nhớ cho Đức qua detail clinic, hum qua chàng đã nhậu của bố đôi trăm vì vụ amidan rồi,( 3cha con vừa mất xiền vừa bị ăn mắng, kể mẹ nghe mà thêm sôi ruột), hnay k bít có nói chuyện phải quấy với Dr.Dân đc k đây?!? Lại hồi hộp nghe tiếng ho của Trí nữa chứ...

Lại hết tuần rồi, công việc chưa đâu vào đâu, Hà nội của tôi đang chớm dịch tả...báo đài nhắc hoài các mẹ có con trong độ tuổi nhà trẻ, mẫu giáo lưu ý giữ vệ sinh đặc biệt k cho các con ăn thịt chó mắm tôm!

Thursday, May 14, 2009

Bằng hữu như đạm thủy

Hôm nay thì nắng thủy tinh rồi nhưng Đức lại ốm. Ho, sốt, và to chuyện... Sáng sớm dậy chàng đã ọi mấy phát rồi. Lại còn thi toán nữa chứ, dù * cũng đỡ lo lắng hơn vì đã tìm được cô Hồng "bảo kê". 3 năm nữa thì lo tiếp...vào trường Đống đa.
Giờ thì vừa gặm ngô vừa đọc "Đẹp", có bài của đ.d Lê Hoàng, cười chết ngất. Giọng lưỡi kinh thật, ông ấy thè lưỡi ra mà thấy sáng lòa như Quang Trung tuốt kiếm thì mình cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Thật!, link đây này:
http://tintuconline.com.vn/vn/nguoinoitieng/221941/index.html
Khắc xem khắc ngất!!!

Lại đọc được câu: Như tiêu đề!
Triết tự là: Đã là bạn, thì như nước nhạt, không thấy gì quý, không nồng nàn, nhưng cần thiết, và còn đó mãi...
Tự hỏi lòng: Mình có bạn không?!!?

Lại còn: "Bản năng thì vào rừng mà sống" nữa chứ!
Hề, đọc loăng quăng, thích thú với những thứ lăng nhăng...

Wednesday, May 13, 2009

Chiều cuối trời nhiều mây...


Đang nắng tươi vậy mà tối ập rồi mưa xối...kiểu thời tiết này thường được dự báo bởi 1 uyển ngữ "mây thay đổi"?! Chạy xe dưới mưa qua công viên Canh nông, thấy lá sấu vàng bay ràn rạt trên hè mà ám ảnh:...Đã mấy lần thu sang, công viên chiều qua rất ngắn, chuyện chúng mình ngày xưa, a ghi bằng nhiều thu vắng, đến thu này...thì mộng nhạt phai...

Hôm nay có gọi là đc việc k nhỉ? Được mấy việc thật mà, nhưng sao vẫn thấy k thoải mái, chắc vì vẫn treo lơ lửng mâý cái dự án "dogdie" kia, hừ!
Nhớ chuyện hôm qua...H` gọi điện giọng sôi nổi, em xuống tóc rồi chị! Như là thoát thai vậy...mong là mọi gian nan của H cũng đi theo mấy lọn tóc buồn kia, gửi cho cái ảnh của Nobuyoshi Araki mới đc, chắc cũng kiểu đầu ấy

Tuesday, May 12, 2009


Đẩy được phần đầu của cái DA. 147 đi cũng thấy thanh thản hơn đôi chút. Quét vội bộ sổ CTĐ-CTCT đi nữa chứ. Nhưng vẫn còn đấy cái nhà Hàng Giấy cực kỳ bề bộn (Liệu có thuốc j cho cái QH. nó ngửi để nó bớt trì độn không nhỉ?) Cái PC của Mỹ ĐìnhII, và cả tài chính của 147 nữa chứ....Chẳng mún nghĩ tiếp nữa.
Từ "small space" này, mình thấy 1 "lanscape" rất đẹp: vệt nắng tươi, sáng bừng và nhún nhảy trên trên đám cỏ của boulevar đường HQV, phía sau là màu xanh sẫm ẩm mát của khuôn viên Viện Khoa học VN.
...
Trong thành phố có một vườn cây mát
Trong triệu người có em của ta
Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật
Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra
...
_LQV.
Rồi mình sẽ rất nhớ ô cửa này.

Bữa trưa VP

Cơm có canh cá, cà cắn công cốc...vừa dọn lên thì Y. đến! Cầm cốc nước ngồi vào mâm, Và miếng cơm thứ nhất với mở bài rất vô duyên: Vợ anh là gđ xn xe khách....quỹ bên ấy nhiều xiền lắm,..v..v, K ngây ngô hỏi: Thế bh đang bằng vai phải lứa với anh ah?!
Sang bát thứ 2, tiếp thân bài cũng vô duyên: Hồi anh đi học thi ngoại ngữ toàn làm cả 2 đề chẵn lẻ....chỉ mấy mươi phút là xong. Mình cũng chép mè: Tiếc nhỉ, thế mà tiếng Nga lại thoái trào... h giỏi cũng chẳng làm j!!!
Kết thúc bữa cơm lại là kết luận: Hồi ý anh toàn đi đón Phạm Tuân với Gorobatco í mà, còn cả khăn đỏ có chữ ký đấy... Bây h thì bán đc cho ai?- Không nhịn đc, mình lại phải spam thêm câu nữa... Không biết mình có lúc nào bị mất kiểm soát thế k nhỉ?!? Đọc sách thấy: ai mà tự hào về bản thân thì dễ thành công - Tự hào kiểu này á? Rợn thế!

Monday, May 11, 2009

Ngày hôm qua


Sáng qua cả nhà đi ăn phở, phở Trâm. Yên ấm và dễ chịu ,cho đến lúc cách nhà 200m, Trí hờn dữ dội và dai dẳng, kiểu của Trí là1h/cơn/tháng.
Ăn trưa bình thường, Đức đi sửa răng bình thường, K đi sửa móng cũng bình thường và tối thi đi Chợ Đêm mua quà cho mẹ (Ngày của "bẹ" mà!). Sáng nay thắt nơ đỏ vội vàng, sang mẹ trao vội vàng. Lần lần ngón tay qua lớp nilon, hỏi "Ngọt hả con? - Chắc mẹ tưởng kẹo!) Thoáng ngẩn người, cười cười "Vâng, ngọt ngào mẹ ạ!" - Giờ thì hơi hồi hộp, đoán già đoán non cảm xúc của mẹ.
Lan man 1 tý về buổi tối đi bộ ở hồ. Hồ đẹp thật, phố nhỏ quanh hồ cũng đẹp, thong thả và e lệ. Đèn xe loang loáng, còi xe như co giật, thấy thương Hà nội đến đau lòng, thấy Hà nội nhỏ xíu và yếu đuối. Giá mà mình không phải nhìn Hn trong tâm trạng lúc nào cũng đang lo lắng mưu sinh...giá mà mình là 1 người ở xa đến với Hn. Tim hơi thổn thức vì liên tưởng tới buổi tối ở những thành phố khác mà mình đã đến cùng anh ...ngày xa quá...
Anh nắm tay em đi hết ánh trăng này
Một thành phố khác
Một bến bờ khác
....
-LQV.
Mơ mộng đến chuyện lẻn đi Sg, mà tự thấy hơi viển vông. Nhớ đến chuyến bay đêm qua mà thương H` quá! Thương cả mẹ nữa..

Ngày đầu tuần...

...Bé hứa cố gắng chăm ngoan!!!
Nắng dịu dàng, len lỏi trên từng đoạn vỉa hè còn ướt mưa và đầy lá rụng. Tâm trạng cũng đã khá hơn nhìu.
Nhận đc thư của Dr. Vidal, cũng hiểu đc chút chút nên cũng vui vui..
Một vài cú phôn nhắc cho mình biết: Bận phát điên!