Thursday, May 14, 2009

Bằng hữu như đạm thủy

Hôm nay thì nắng thủy tinh rồi nhưng Đức lại ốm. Ho, sốt, và to chuyện... Sáng sớm dậy chàng đã ọi mấy phát rồi. Lại còn thi toán nữa chứ, dù * cũng đỡ lo lắng hơn vì đã tìm được cô Hồng "bảo kê". 3 năm nữa thì lo tiếp...vào trường Đống đa.
Giờ thì vừa gặm ngô vừa đọc "Đẹp", có bài của đ.d Lê Hoàng, cười chết ngất. Giọng lưỡi kinh thật, ông ấy thè lưỡi ra mà thấy sáng lòa như Quang Trung tuốt kiếm thì mình cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Thật!, link đây này:
http://tintuconline.com.vn/vn/nguoinoitieng/221941/index.html
Khắc xem khắc ngất!!!

Lại đọc được câu: Như tiêu đề!
Triết tự là: Đã là bạn, thì như nước nhạt, không thấy gì quý, không nồng nàn, nhưng cần thiết, và còn đó mãi...
Tự hỏi lòng: Mình có bạn không?!!?

Lại còn: "Bản năng thì vào rừng mà sống" nữa chứ!
Hề, đọc loăng quăng, thích thú với những thứ lăng nhăng...