Thursday, March 17, 2011

Tsunami từ Nhật Bản

...
Một đất nước mà người dân thực sự bình thản, lịch sự, giữ phẩm cách, rất trật tự, tử tế với nhau trong thảm hoạ có thể so với ngày tận thế là một đất nước thực sự vĩ đại.
Nguyễn Đình Đăng Blog's
Tokyo 13/3/2011
Nghe dồn dập tin tức từ nước Nhật. Chợt giật mình nghĩ đến những người mình quen (và không quen) đang sống tại mảnh đất xinh đẹp mà kiên cường ấy.. em đứa bạn du học; cô bạn Myshelfvn...và đến cả người phụ nữ gặp ở hiệu làm tóc khi cô ấy chuẩn bị sang đó vs con gái sắp sinh..
Ôi, đất nước của Totochan, của Nobusi, của Rừng Nauy...của sushi và sashimi nữa.. 
Họ có đang bình an?!Sao trách được những người đang chạy trốn khỏi nước Nhật, mỗi chúng mình có ai không nghĩ đến mái nhà của mẹ khi gặp bão tố trên đường đời?!? Cầu nguyện cho một thế giới bình an không xung đột và thảm họa! Cho đất nước và con người Nhật Bản xinh đẹp mà kiên cường! Cả thế giới chung tay có chắc khắc phục được hậu quả của trận "đất mẹ rùng mình" này mà còn gây thêm thảm họa cho nhau?!?

Monday, March 14, 2011

Có một ngày em không yêu anh

Có một ngày em không yêu anh...
Em đi thật xa!
Và mặc chiếc áo,
Anh chưa từng thấy bao giờ.
Em sẽ có cái cười,
Bằng ánh sáng của cái hôn khác.
Có nỗi buồn...
Bằng màu mưa khác.
Những buồn vui anh không có bao giờ...


Có một ngày...
Em tràn đầy hạnh phúc.
Ngày em không yêu anh.
Ngày em rời mái nhà xưa cũ ấy,
Và chiếc áo sờn vai ấy.
Anh từng hôn lên nỗi khó nhọc hàng ngày.
Em xoá mình đi,
Bằng chiếc khăn màu thơm ngát.


Cái ngày đó...
Anh sẽ bắt đầu,
Với anh.
Bằng bước chân ngày đón em.


Anh, một chàng trai,
Với màu tóc khác.


Riêng năm tháng cuộc đời,
Thì vẫn như xưa...

 -Nguyễn Khoa Điềm-

Kỷ niệm ngày cưới 14/3...chẳng hỉu bài này lắm, nhưng cứ post...vì thik câu: "em cười bằng ánh ..Bạn H. mah bắt được thế nào cũng được trận đòn...mệt lử!!!