Wednesday, May 19, 2010

và anh tồn tại...


Giữa bao la đường xá của con người
Thành phố rộng hồ xa chiều nỗi gió
Ngày chóng tắt cây vườn mau đổ lá
Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài
Chỉ một người ở lại với anh thôi
Lúc anh vắng người ấy thuờng thức đợi
Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới
anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương
Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn
anh ạc bước, Em đưa anh trở lại
Anh thành người có ích cũng nhờ em
anh biết sống vững vàng không sợ hãi
Như người làm vườn như người dệt vải
Ngày của đời thường thành ngày ở-bên-em
Anh biết tình yêu không phải vô biên
Như tia nắng chúng mình không sống mãi
Như câu thơ chắc gì ai đọc lại
Ai biết ngày mai sẽ có những gì
Người đổi thay năm tháng cũng qua đi
Giữa thế giới mong manh nhiều biến đổi
Anh yêu em và anh tồn tại
Em của anh đôi vai ấm dịu dàng!

-Lưu Quang Vũ-