Monday, May 11, 2009

Ngày hôm qua


Sáng qua cả nhà đi ăn phở, phở Trâm. Yên ấm và dễ chịu ,cho đến lúc cách nhà 200m, Trí hờn dữ dội và dai dẳng, kiểu của Trí là1h/cơn/tháng.
Ăn trưa bình thường, Đức đi sửa răng bình thường, K đi sửa móng cũng bình thường và tối thi đi Chợ Đêm mua quà cho mẹ (Ngày của "bẹ" mà!). Sáng nay thắt nơ đỏ vội vàng, sang mẹ trao vội vàng. Lần lần ngón tay qua lớp nilon, hỏi "Ngọt hả con? - Chắc mẹ tưởng kẹo!) Thoáng ngẩn người, cười cười "Vâng, ngọt ngào mẹ ạ!" - Giờ thì hơi hồi hộp, đoán già đoán non cảm xúc của mẹ.
Lan man 1 tý về buổi tối đi bộ ở hồ. Hồ đẹp thật, phố nhỏ quanh hồ cũng đẹp, thong thả và e lệ. Đèn xe loang loáng, còi xe như co giật, thấy thương Hà nội đến đau lòng, thấy Hà nội nhỏ xíu và yếu đuối. Giá mà mình không phải nhìn Hn trong tâm trạng lúc nào cũng đang lo lắng mưu sinh...giá mà mình là 1 người ở xa đến với Hn. Tim hơi thổn thức vì liên tưởng tới buổi tối ở những thành phố khác mà mình đã đến cùng anh ...ngày xa quá...
Anh nắm tay em đi hết ánh trăng này
Một thành phố khác
Một bến bờ khác
....
-LQV.
Mơ mộng đến chuyện lẻn đi Sg, mà tự thấy hơi viển vông. Nhớ đến chuyến bay đêm qua mà thương H` quá! Thương cả mẹ nữa..