Wednesday, May 20, 2009

Lặt vặt



Mắt nhìn qua cửa sổ
Khung kính mưa hoen mờ
Nghe nhịp tim thổn thức
Ngập lòng buồn vu vơ...


Sáng nay qua Hàng Giấy, nhìn lên ô cửa tối nhà bên. Ô cửa con tí, cũ kỹ, họa tiết hoa sắt buồn như mảnh voan cũ giăng lên. Sao tự nhiên thấy quen thuộc mà buồn quá thể, nhớ những chiều tàn nắng xa xưa ở nhà bà ngoại, K còn nhỏ xíu, bấu vào cái ô cửa cũng có hoa sắt thế này, nhìn sang nhà Tân Ninh ở bên đường, đắm đuối với những gờ phào cầu kỳ ẩm rêu, cảm nhận mơ hồ 1 vẻ đẹp tàn tạ mà bí ẩn, xa cách...Những ngày tháng đẹp! Sao nhớ thế thời thơ ấu sống ở 49 LHP...Những thiên đường mù....mịt-DtH.

Từ bao giờ mình biết thổn thức với những ô cửa nhỉ? Chỉ lơ mơ cảm nhận thấy sau mỗi ô cửa cũ kia là những câu chuyện, những số phận. Bao lần tình cờ nhìn lên những ô cửa đèn vàng của những ngôi nhà cũ, thấy quạt trần quay buồn bã, thấy góc cao của giá sách cũ.. như thấy cả những cuộc đời chậm mòn đằng sau.